sự háo hức. Sự vầy vò của Hai Dần còn ngấu nghiến hơn Tư Lắm hôm nào, cả hai lần Phấn đều bất lực mặc cho lũ đàn ông thụ hưởng, dù không bị trói buộc nhưng cơn say đã làm cô rời rã, dù không bị bịt miệng nhưng tiếng kêu cứu chẳng ai nghe được, chỉ sự đau đớn ghê tởm ô nhục vây phủ lấy cô. Hai Dần dùng đùi dúi một chân Phấn xuống sàn và tay hắn gác chân kia của cô lên thành ghế để bộ sinh dục cô nở rộng đến hết mức của nó, cú thọc mạnh chính xác ngay giữa hai múi thịt hé nở đã đẩy đầu khấc cái