mà. – Hi hi! Vậy mà em cứ tưởngThôi anh đi qua bên đó băng bó đi, bên này em chừng xe cho. Hắn ta thấy nụ cười tươi rói của Ngọc Sương thì tỏ ra rất vui vẻ và nhanh chóng đi băng bó, bên này thì vợ tôi cầm cây dù đứng đợi hắn trong mưa gió, như người yêu đợi chờ nhau vậy. Đứng đợi một lúc thì cô mới nhớ ra là chiếc điện thoại của mình đang ở dưới nước, cô mới òa khóc “Hu! Hu Hic! Hic” vì nhớ đến cuộc gọi với tôi lúc nãy, cô thầm gọi tên tôi “anh ơi! Anh ở đâu sao không đến tìm em”. Vợ tôi cầm