kẽ tuột phần da quy đầu ra. Sự mơn trớn của bàn tay thon mịn cùng tác động của dòng nước nơi đầu khấc làm cậu khẽ nhăn mặt, một lúc sau hơi thở có phần hổn hển. ” Mẹ ơi… con buồn tiểu quá… mẹ ơi”, tiếng nói ngắt quãng có phần gấp gáp của cậu không được mẹ để tâm hoàn toàn. ” Đợi một tí, mẹ làm xong thì con đi tiểu nhé” mẹ vẫn hì hục kỳ cọ tiếp. “Cái của thắng bé sao mà mềm thế, sờ cứ thinh thích sao ấy, chẳng khác mấy so với lúc trước cả” suy nghĩ ấy không hiểu sao vụt thoáng qua trong đầu cô.