gần 22h, tôi đi xuống vệ sinh trước khi ngủ. Khi đi lên tôi thấy mợ đang ngồi ở salon, vẫn bộ đồ bộ mỏng mặc ở nhà. Trong ánh sáng mờ mờ của cái bóng đèn nơi bàn thờ mợ ngồi đăm chiêu lặng lẽ. Tôi lại gần để ý thấy mắt mợ ươn ướt. – Mợ khóc hả? Sao vậy mợ? – Vừa hỏi tôi vừa ngồi xuống bên mợ, lo lắng không biết chuyện gì xảy ra. – Không có gì đâu con. Tự nhiên mợ thấy buồn trong người thế thôi. Đưa tay ôm vai mợ, tôi dỗ: – Có gì thì mợ nói với con. Đừng giữ trong lòng dễ sinh bệnh. – Ừa. Không