cho đỡ mỏi. Cánh tay trái của cô mà cậu gối lên lúc nãy đã tê cứng. Cậu không còn bé bỏng như trước mà có thể nằm lên tay mẹ được nữa rồi. Đang suy nghĩ trước hành động hơi khó hiểu của con trai thì cô gần như giật nảy mình, một bàn tay nho nhỏ luồn qua eo cô, gương mặt thanh tú cùng hơi thở ấm nóng ấy dán chặt vào lưng cô. Cô vẫn giả vờ ngủ, không đáp lại gì, tuy vậy hơi thở cũng bắt đầu nhanh dần, mà cô cũng chẳng hiểu tại sao lại như thế. Nằm một lúc, cô bỗng cảm nhận qua lớp quần ngủ mỏng